Mình đọc đến chap 41 và thấy hay, nhưng đọc bl thì cũng biết sơ sơ là có thêm nhánh tình cảm 4 chiều. Cá nhân mình không thích như vậy mặc dù muốn đọc tiếp nhưng vẫn quyết định bỏ. Nhưng nếu bạn nào tiếp thu được thì đây là bộ truyện ổn và hay đó.
Trong tất cả các bộ truyện của tác giả Adachi thì mình thích nhất H2. Hiro là nam chính tốt nhất trong tất cả. Vừa giỏi vừa siêng năng vừa tốt bụng. Bộ này cũng là bộ khiến mình khóc nhiều nhất mặc dù đã đọc đến lần thứ 3 rồi nhưng vẫn cứ như lần đầu đọc. Nhất là lúc mẹ Hikari mất. Rất là buồn. Nói chung tuy kết như vậy là tốt nhất nhưng mình vẫn muốn Hiro và Hikari có thể đến được với nhau. Đọc phân tích của các bạn khác càng khiến mình thấm thía hơn về khía cạnh của từng nhân vật. Từng câu thoại từng phân cảnh của tác giả làm mình không thể nào bỏ qua được. Vừa đọc xong lại muốn đọc lại tiếp nhưng mình không thể vì như vậy cũng mất hay. Phải qua một thời gian để cảm xúc nguôi ngoai bớt mới đọc lại được. Cảm ơn tác giả Adachi đã tạo nên 1 kiệt tác như thế này. À mà không tin được có người lại chê art xấu. Ghét thật
Không ai nói chứ tao thấy Koga đáng thương nhất. Hikari, hiro, hideo đều là người trong cuộc nên họ có quyền chiến đấu vì hạnh phúc của bản thân. Koga thì cảm thấy bản thân không có cái quyền đó nên chỉ biết âm thầm cố gắng và chịu đựng khi bản thân bị tổn thương. Đúng như câu nói của Koga càng yêu thương thì càng dễ bị tổn thương.. Nhưng may mắn cô gặp được Hiro, một chàng trai tốt biết suy nghĩ cho người đã hy sinh vì mình và biết cho đi thứ tình cảm thời thơ ấu cho người bạn thân nhất.. Nói chung cái kết quá viên mãn rồi, xem hết bộ truyện không muốn ai bị tổn thương vì mất đi người mình yêu cả..
Bình luận
Nhưng nếu bạn nào tiếp thu được thì đây là bộ truyện ổn và hay đó.
À mà không tin được có người lại chê art xấu. Ghét thật