Câu truyện kể về một cậu bé mồ côi bị ông chú bán để mua vui cho công chúa(đoạn ông chú kia cười ý) Nhưng thay vì chế nhạo cậu như người khác, công chúa lại nụ cười trên môi và coi cậu là bạn. Theo thời gian cậu nhận ra bản chất của con người và ám ảnh về nụ cười(nụ cười giả dối của ông chú và nụ cười chế nhạo của người trong cung điện) Cậu càng tuyệt vọng khi người quan tâm duy nhất quan tâm tới cậu là công chúa cũng lại cười cái điệu cười giống như bọn kể trên. Cậu nhớ về câu truyện của cái đồng hồ và chạy tới đó với mong muốn mang nụ cười thuần khiết của cô công chúa và cầu xin quay lại qá khứ. Nhưng chẳng như câu chuyện kể lại chẳng có phép màu nào cả, cậu chỉ đang nhủ với bản thân và chọn cái chết(vì cậu tin rằng cái đồng hồ đó có phép thuật thực sụ và để cậu có thể cười(hạnh phúc) một lần nữa thì cậu chết) Còn kế cục thì thấy như trong chap 0.5:HappyEnding! rồi.
Bình luận
.#Hấu
Nhưng thay vì chế nhạo cậu như người khác, công chúa lại nụ cười trên môi và coi cậu là bạn.
Theo thời gian cậu nhận ra bản chất của con người và ám ảnh về nụ cười(nụ cười giả dối của ông chú và nụ cười chế nhạo của người trong cung điện)
Cậu càng tuyệt vọng khi người quan tâm duy nhất quan tâm tới cậu là công chúa cũng lại cười cái điệu cười giống như bọn kể trên.
Cậu nhớ về câu truyện của cái đồng hồ và chạy tới đó với mong muốn mang nụ cười thuần khiết của cô công chúa và cầu xin quay lại qá khứ. Nhưng chẳng như câu chuyện kể lại chẳng có phép màu nào cả, cậu chỉ đang nhủ với bản thân và chọn cái chết(vì cậu tin rằng cái đồng hồ đó có phép thuật thực sụ và để cậu có thể cười(hạnh phúc) một lần nữa thì cậu chết)
Còn kế cục thì thấy như trong chap 0.5:HappyEnding! rồi.
lại còn cái hình nữa