Câu nói của thầy mà mấy bạn định làm hoạ sĩ (như tui) phải khắc sâu trong lòng "hãy vẽ những gì mình thấy, những thứ ở ngay trước mắt mình". Tui rất thấm câu này, bởi vì là một dân vẽ, tui luôn cố đi tìm những thứ đẹp đẽ và trừu tượng nhất để vẽ, điều này khiến tui rất nản lòng vì trong những khoảnh khắc đó, tui chả thể có một ý tưởng nào.... Cũng giống như bác ý, đôi khi rất mông lung trước tờ giấy trắng trước mặt "tui đang định vẽ cái gì, tui chả thể vẽ được gì cả" rồi tự ngược bản thân (thậm chí còn khóc vì thất vọng về bản thân mình sao kém cỏi quá).... Nhưng khi nhìn những thứ ngay trước mắt, nó thật sự dễ dàng và giản dị biết bao (như bộ truyện hồi kí này chẳng hạn), có mấy ai làm được điều đó.... Luôn đi tìm những thứ quá xa vời mà bỏ quên những vẻ đẹp ở ngay bên cạnh....
Thật chịu bác.... Đứa nào cũng ăn chơi vô tư như bác thì chắc là.... Haizzz :((( mà t cũng thật sự khâm phục khả năng đánh trắc nghiệm lúc đi thi của bác ý đấy :((
Bình luận