Đọc bộ này nhiều lần vẫn ấn tượng với nhân vật Bất Hủ, dành 500 năm giam mình chỉ để gặp lại người mình yêu, đúng là yêu 1 người thì sẽ yêu đời đời kiếp kiếp. Đáng tiếc là chấp niệm của cô ấy với Không Vũ quá lớn nên Tuyết càng khó với tới được. Cuối cũng kết thúc câu chuyện của cô ấy vẫn là kết cục không có hậu.
Tuyết Nguyệt không có được viên mãn. Nguyệt ít ra cũng biết người mình yêu là ai, còn Tuyết vô tình nên không xác định được tình cảm với bất kỳ ai từ Bất Hủ, Ngải Nhi, cô chị. Cuối cùng chỉ có thể tìm được an ủi từ một người "lạ".
Bình luận