Con bé này nó giống con bạn của t hồi cấp 2, lúc nào cũng bâu víu lấy kiểu như này. Rồi khi đi học thêm thì cứ ngồi gần t rồi lấy bút vẽ vời các thứ lên tay t mà t không bận tâm lắm. Năm tháng trôi qua đại khái là t kiểu thích tìm hiểu nhiều thứ hơn thay vì quan tâm tới cảm xúc của nhỏ nên là cũng chẳng đoái hoài gì, nó hiểu rồi sau đó nó im bặt không còn lúc nào cũng dính lấy t nữa, cũng ít nhìn thẳng với khuôn mặt rạng rỡ như trước nữa. Nó vẫn chờ ngóng t, nhưng t vẫn không thể thích nó như trước được nữa. Sau đó nó cũng có bồ. Nhưng mà cảm thấy như để cho có thôi, nhìn qua là biết có tâm sự phiền lòng. Nhưng mà t cũng không còn dính dáng gì nữa. Adios amigo.
Bình luận